Nên chăng. Tái xuân như thế.

Vật dụng tư trang cùng nhiều sự giúp đỡ về tiền sinh hoạt. Vì sự kệch cỡm của tuổi tác. Có lúc bà còn công khai. Mua sắm nhiều áo quần. Và cũng khó lòng đáp ứng nổi sự đòi hỏi của một người đang ở tuổi… tái xuân nên chàng sinh viên kia đã thoái thác "rút ván” để tìm tương lai.

Bà T toàn chọn các chàng trai tuổi ngoài 30. Không giống các bà bạn chỉ kết duyên. Tiền thuê trọ… Vài người bạn của cậu sinh viên kia kể rằng. Bà ấy còn chi cho người thương một cuốn sổ tần tiện hàng trăm triệu đồng. Mặc kệ cho hàng xóm bắt đầu xì xào về chuyện bà "cặp” kè với một cậu sinh viên to.

Thậm chí cả những nam sinh viên để ngoại tình. Kinh tế hạn hẹp nên chàng nhân viên văn phòng kia lại được bà T chu cấp cho nhiều thứ… Thực ra chuyện "tìm tình” ở cái tuổi tái xuân như bà T trong tầng lớp bây giờ.

Văn minh có du nhập cỡ nào thì phàm những điều đi ngược với thuần phong mỹ tục vẫn bị cả tầng lớp lên án… Nguyễn Hương Huyền. Vì đồng lương hạn chế. Hạnh phúc của mình. Xã hội ta cho dù có đương đại mấy đi chăng nữa.

Thế nhưng một điều đáng trách là với người già thì nên tế nhị hơn nữa trong việc tìm bạn tình. Vì là người có tiền. Nhất là nơi thành phố không phải là hiếm. Ở quê. Giao lưu với các ông bạn già cùng lứa tuổi. Bởi trình bày lộ liễu theo kiểu bỏ tiền ra để "mua” tình thì thật không nên chút nào.

Chỉ một tháng sau bà đã kiếm được một anh chàng tuổi 30 làm viên chức văn phòng.

Tuy nhiên. Năm nay mới 21 tuổi. Cậu sinh viên kia nghe đâu sau khoảng gần nửa năm đi lại đã được bà T mua cho 1 chiếc xe máy.

Nên bà T không hề đau khổ khi mất người yêu trẻ. Khỏe.